Trung Quốc có lo ngại về việc trì hoãn bỏ phiếu khung Net-Zero của IMO?
Ngày 28 tháng 10 năm 2025
Ngày 17 tháng 10 năm 2025, Tổ chức Hàng hải Quốc tế (IMO) đã quyết định hoãn một năm việc bỏ phiếu thông qua Khung Net-Zero (NZF). Đề xuất hoãn, do Ả Rập Xê Út đưa ra, đã được thông qua với 57 phiếu thuận, 49 phiếu chống và 21 phiếu trắng. Quyết định này đồng nghĩa với việc việc thông qua khung chính sách – bao gồm cơ chế định giá carbon toàn cầu và tiêu chuẩn nhiên liệu hàng hải – sẽ được xem xét lại tại phiên họp đặc biệt dự kiến vào tháng 10 năm 2026.
Việc trì hoãn này làm gia tăng sự bất định đối với nhu cầu nhiên liệu hàng hải ít phát thải, đặc biệt là metanol xanh – loại nhiên liệu thay thế thương mại hóa sớm nhất hiện nay cho ngành vận tải biển quốc tế. Việc thực thi Khung Net-Zero (NZF) có thể gây tác động kinh tế đáng kể đối với Trung Quốc, quốc gia đang dẫn đầu thế giới về công suất sản xuất metanol xanh đang vận hành và số lượng dự án đang xây dựng.
Phản ứng của Trung Quốc vì thế có ý nghĩa rất lớn. Các hành động và chính sách của nước này không chỉ định hình hướng phát triển của ngành công nghiệp trong nước mà còn ảnh hưởng đến cách thức phân bổ lợi ích và chi phí của quá trình giảm phát thải giữa các quốc gia thành viên IMO. Nói cách khác, việc chuyển đổi năng lượng hàng hải diễn ra suôn sẻ hay rời rạc phần nào phụ thuộc vào cách Trung Quốc nhìn nhận và phản ứng với sự trì hoãn này.
Trong những ngày sau quyết định của IMO, nhiều diễn biến tại Trung Quốc cho thấy nước này đang điều chỉnh thận trọng và có tính chiến lược hơn là lo ngại. Các doanh nghiệp nhà nước và công ty đóng tàu lớn tiếp tục khẳng định cam kết đối với các dự án nhiên liệu sạch, bao gồm tàu chạy bằng metanol và nghiên cứu động cơ song song nhiên liệu. Đồng thời, chính quyền các tỉnh ven biển như Giang Tô và Quảng Đông đang đẩy nhanh đầu tư vào sản xuất và cơ sở hạ tầng tiếp nhiên liệu metanol xanh.
Theo các nhà phân tích, Bắc Kinh có thể coi việc trì hoãn này là cơ hội để củng cố lợi thế công nghệ và chi phí, song sự bất định kéo dài có thể ảnh hưởng đến các kế hoạch đầu tư hướng xuất khẩu. Việc chính phủ tiếp tục hỗ trợ nghiên cứu nhiên liệu tổng hợp và chính sách giảm phát thải tại cảng cho thấy Trung Quốc vẫn kiên định với mục tiêu dẫn đầu trong lĩnh vực năng lượng hàng hải thế hệ mới – bất chấp bước lùi tạm thời của IMO.
Tóm lại, cách tiếp cận của Trung Quốc mang tính thực dụng: tận dụng thêm thời gian một năm để củng cố năng lực trong nước, định hình quy trình xây dựng quy tắc, và đảm bảo rằng khi Khung Net-Zero được đưa ra xem xét lại vào năm 2026, nó sẽ phù hợp nhất với lợi ích công nghiệp và chiến lược của quốc gia.

